Bị thiếu canxi ??? ”
Một hôm Đổng Trác lại cho đòi Hoa Đà đến để ‘tư vấn về sức khỏe’. Sau vụ ‘tư vấn’ lần trước Hoa Đà đã ‘oải’ lắm rồi, nhưng đến nhà Đổng Trác thì sẽ được gặp Điêu Thuyền nên ông thần y cũng ráng lê cái xác tới.
Đổng Trác: “Lần trước ta đã kể với ngươi về chuyện con Bồ Điêu Thuyền của ta cứ ngoại tình với hết người này tới người khác, từ ông tướng tới thằng hầu, già không bỏ nhỏ không tha, blah blah blah…”
Hoa Đà vội vàng ngắt lời: “Bẩm, chuyện đó thì Thái Sư phải hỏi bác sĩ tâm lý, chứ lão phu chỉ chuyên về ngoại khoa, mổ xẻ cắt xẻo thôi…”
Đổng Trác nói: “Không phải, ta muốn hỏi ngươi về vụ sừng. Cho tới giờ ta vẫn chưa mọc cái sừng nào, liệu có phải ta bị thiếu canxi không??? ”
========
Cầm nhầm bữa tối…
Ở đông ngô, 1 hôm, Tôn Sách và Đại Kiều cùng lên xe Buýt(Nghe nói là thuê của vợ chồng Mạnh Hoạch), 2 người chưa quen biết gì nhau. Trên xe đông đủ các tầng lớp từ Tôn Kiên tới tiều phu nên rất chật chội, Kiều tay khư khư nắm quả chuối mang đi từ nhà(Chuối này là loại quả mọc trên cây chứ ko có ý gì khác). Tôn Sách từ phía sau nhẹ nhàng nói với Kiều:
- Thưa cô. Kiều gắt gỏng:
- Cái gì, đang chật quá đây này.
TSách : Cô có thể bỏ tay ra có được ko ạ tôi thấy đau, và ngại quá?
ĐKiều : Ô hay bỏ thế nào được, đây là bữa sáng của tôi đó.
TSách :Vâng, bữa sáng của cô vẫn đang ở trong túi áo của cô, còn tay cô đang nắm “bữa tối” của tôi.
========
Gõ cửa bằng….chim.??
Lại nói về Điêu Thuyền…
Sau Khi Đổng Trác và Lu Bu chết… Hoa hậu hóa thân hoàn vũ lâm vào cảnh góa bụa, 2 đại gia bao bọc người đẹp đã thăng thiên nên kinh tế cũng có phần đoi đói. Điêu Thuyền cũng định chăn dắt anh Tào nhưng anh ý lại bảo: anh cũng bồ kết em lắm nhưng anh giết quá nhiều người roài… cả thiên hạ đang coi anh như 1 con quái vật, nếu giờ cặp với em vài tháng sau lại mọc mấy cái sừng thì anh thành mẹ nó quái vật thật à… thôi chào em anh ngược!!!
Các đại gia cặp với người đẹp Thuyền không đi tù, mọc sừng thì cũng thăng thiên nên các anh hùng ai thấy Thuyền cũng chạy mất dép. Quá chán cảnh gà trống nuôi con nên Thuyền đành in 2000 tờ rơi thuê người đứng cửa siêu thị và các ngã tư để phát thông báo tuyển chồng với 3 tiêu chí: phải dịu dàng, không lăng nhăng và trâu chó trên giường!!!
Sáng hôm sau nghe tiếng gõ cửa, Thuyền ra mở thì thấy Trương Liêu cao to đẹp trai nhưng bị cụt cả tay lẫn chân đang ngồi xe lăn…
TL: hi, hàng đẹp…… nhớ anh không, anh là tác giả của một trong những cái sừng trên đầu LUBU đây!!!
ĐT: mịe, 1 ngày nó mọc hàng chục cái sừng bố ai mà nhớ được… có việc gì đấy???
TL: Ặc ặc… anh thấy em thông báo nên đến ứng cử đây, không ai đáp ứng đủ yêu cầu của em như anh đâu…
ĐT: Ông có bị thần kinh lung linh thần chưởng không!!! què cụt đến đây làm gì…
TL: Trời, anh cụt tay thì làm sao cho em ăn bánh vả và cò chũi (cùi chỏ) được… anh sẽ rất dịu dàng, còn anh cụt chân cũng đâu có lên gối được… và quan trọng anh sẽ không đi ngoai tình được.
ĐT: nghe cũng có lý à nha, nhưng còn tiêu chí thứ 3…… thương binh 10/10 như mày thì còn chiến đấu gì nữa……
TL: Lạy má…… thế má nghĩ thằng cụt tay cụt chân thì tui gõ cửa = cái gì cơ chứ!!!
========
Hai thằng ngu….
Lại nói về bộ đôi hủy diệt Điển Vi và Hứa Chử…
Lý lịch trích ngang Điển Vi: Bố đảng viên, mẹ hiền nhất xóm
Lý lịch trích ngang Hứa Chử: Bố thổi kèn đám ma, mẹ kết hoa đám cưới
Cộng thêm cái ngu trời cho nữa thì bảo sao chả danh chấn giang hồ…
Một tối Chử đi tuần thì gặp Điền Vi đang đứng gác cứ ngáp và gãi…
Hứa Chử: Ê, mày khai thật đi thằng kia…??
Điển Vi:??????
Hứa Chử: nghiện lâu chưa con???? chơi thuốc mà chơi 1 mình thì nhục lắm??? 1 trong 10 điều răn của Nghiện: nhục nhã lớn nhất của nghiện là ăn mảnh… (???)
Điển Vi: oạch… ngu quá má ơi, tao mà có tiền hít thì đã đi buôn muối i ốt rồi cần gì phải làm bảo vệ cho thằng Tào hả…
Hứa Chử: Thế sao mày cứ ngáp và gãi sồn sồn thế kia???
Điển Vi: ngu tập 2, mày cứ thức đêm đứng canh cho muỗi nó đốt xem có ngáp và gãi không thằng NGU!!!
Hứa Chử: Thôi được thằng ngu (???) thế mày đang làm gì kia???
Điển Vi: Thứ nhất tao không Ngu, thứ 2 mày có mù không mà không thấy bố đang gãi hả…
Hứa Chử: Thế sao mày gãi đầu mà không bỏ mũ ra, thế thì bảo sao chả gãi mãi hả thằng NGU…… !!!
Điển Vi: Trời, ngu toàn tập… Bỏ mũ làm gì…… Thế chẳng lẽ mày ngứa mông mày cũng phải tụt quần ra để gãi chắc thằng NGu……
Tào tháo đi qua nghe cuộc đối thọi này nghĩ mãi không biết ai ngu bèn… … xỉu.
========
Phòng nào trên lầu… …???
Lại nói về Triệu Vân…
Sau 1 thời gian bóng bánh lô đề, Triệu Vân cũng tích cóp được chút tiền mở quán rượu đặng kiếm thêm chút cháo… nếu làm ăn được thì làm con SH để tối tối còn đi đong hàng… Từ ngày mở quán, Triệu Vân luôn luôn được anh em trong đội Ngũ hổ đến góp sức uống chùa. Một hôm đang ế ẩm thì thấy Trương Phi khật khưỡng bước vào, Triệu Vân nhủ thầm: thằng này lại làm vài quai ở đâu roài, nó say thế này chắc có uống cũng ko trả tiền, mình kiếm cớ cho nó chim cút mới được…
TVân: Phi, mày say rồi… về đi không vợ nó thiến!!!
Phi: say là say thế đếch nào, tao có say bao giờ… mà 2 anh em sinh đôi nhà mày đứng cạnh nhau làm gì thế (????)
TVân: Mie, lác nặng còn làm trò… bây giờ mày làm được 3 việc thì tao cho mày uống tiếp… Trước hết mày đến đấm vào mặt thằng mặt đỏ râu dài cao chín thước kia cho tao, sau đó mày lên gác “làm thịt” con osin mà tao rất ghét dùm… làm sao cho nó rên như lợn để dưới này cùng nghe… cuối cùng là nhổ cái răng sâu của con gấu tao đang nuôi sau nhà…
Phi: muỗi… nói xong phi khật khưỡng đi đến góc nhà đấm 1 phát vào mẹt làm Quan Vũ ngã lộn ngửa… Sau đó Phi hùng hổ đi ra sau nhà… có tiếng con gấu rống lên ông ổng… cuối cùng Phi khệnh khạng bước vào lè nhè hỏi: con osin bị sâu răng ở phòng nào trên lầu… …???
TVân ?!!
========
Được thế còi to…
Lại nói về Lưu Bị
Trận Xích Bích, nhờ mưu kế của 2 quân sư Chu Du và Khổng Minh… Lưu Bị và TQ đánh cho quân Tào tan tác, chạy mất cả dép… Lưu Bị đích thân truy kích quân Tào, Lưu Bị mặc dù 1 vs 1 thua cả thằng trẻ con nhưng tài cắn trộm, móc lốp thì không có khách… Thoáng thấy bóng Hứa Chử với cái mô tơ ở đít đang lao vào rừng… Bị liền đơn thương độc mã cầm cung rượt theo…
Lưu Bị nghĩ: đánh tay đôi thì nó hắt hơi mình đã vãi ra quần nhưng với tài bắn cung của ta thì nó chưa lao vào đã chết, thịt được thằng trâu điên này thì danh tiếng của ta nổi như cồn, còn ai dám nói ta ăn hại nữa.
Lò dò tìm kiếm, Lưu Bị bỗng thấy Chử đang anh hùng núp trên 1 cái cây…
Lưu Bị giương cung và quát: Thằng Chử mày xuống đây không tao bắn!!
Chử sợ lắm rơi xuống cái bịch, Lưu Bị càng được dịp củ hành: ngồi sát gốc cây không tao bắn!!
Chử nghe theo như con cún, Bị càng to còi: Chử, mày ị đi không tao bắn!!
Chử vốn gạn dạ nên nghe Lưu Bị dọa bèn ị ngay (???)
Bị càng lấn tới: Chử, mày bốc ăn đi không tao bắn…
Chử: Không, mày đi mà ăn (??)
Bị: không ăn tao bắn đó!!
Nhục quá không chịu nổi Chử nhắm mắt hét lên: Thôi mày bắn đi!! Tao thà chết chứ không chịu hi sinh…
Bị giương mạnh bỗng nhiên cung gẫy cái rụp… … Chử đang nhắm mắt chờ chết thì nghe LB nói: Hứa…… hứa… … hứ… a… … Chử…… chử…… ch… ử!!!
Chử: gì??????????????
LB: ĐĐĐ… Để… ể… ể… ttt… ta… tao… ăn… cho…
========
Đâu có ngu như bố…
Lại nói về Điêu Thuyền…
Điêu Thuyền được trời phú cho gương mặt xinh đẹp nên Thuyền không chịu học hành gì cả suốt ngày đàn ca, lắc giật… Thuyền luôn nghĩ cần quái gì học kiểu gì chả lấy Việt Kiều chỉ có ăn với đẻ (???)
Một hôm đi chơi về Điêu Thuyền kể chuyện cho Vương Doãn: Bố ơi hôm nay con kiếm được 10 lạng bạc…
VD: Hả, đừng nói với tao mày đi làm hàng đấy nhé…
Điêu Thuyền: Bậy nào, Thằng Lữ Bố nó đố con trèo lên cây, mỗi lần trèo được nó cho con 1 lạng bạc……
VD: Trời…… mày bị nó lừa rồi con, nó làm thế để nhìn underwear của mày đấy đồ ngu!!!
ĐT: hihi, con đâu có ngu như bố… thế nên hôm nay con đâu có mặc underwear…
========
Chọn hình phạt…
Lại nói về Trương Liêu…
Trương Liêu lúc còn sống là nỗi sợ hãi của quân địch, nhưng lúc chết lại là nỗi sợ hãi của quân mình (???). Bởi về già nhưng vẫn quen xài vi a gờ ra như hồi trẻ nên bị sốc thuốc giật đùng đùng mà thăng… thật kinh hãi!!! Xuống gặp Diêm Vương, Diêm Vương nói:
- Nể tình nhà ngươi là danh tướng và lúc còn sống người đã tiễn rất nhiều người xuống đây trước thời hạn, ta tiết kiệm được rất nhiều chi phí đưa đón… Cảm kích trước điều đó, tao cho mày được chọn hình phạt…
DV dẫn TL đi chọn phòng… mở phòng đầu tiên: thấy vạc dầu sôi sùng sục… Lữ Bố, Đổng Trác đang lăn lộn trong đó… Liêu hết hồn đóng của cái rầm.
Mở phòng thứ 2: thấy cơ man nào là người bị đóng đinh, xẻo thịt… trong đó có cả Hứa Chử, Điển Vi…… Liêu rùng mình nghĩ: may mà mình đóng bỉm chứ không vãi ra đây thì nhục chết…
Đến phòng thứ 3 thì thấy trong phong có 1 ông già nhăn nheo, ghẻ lở, bẩn thỉu đang nằm nhưng ngạc nhiên hơn là thấy Điêu Thuyền trên người không mảnh vải đang âu yếm, ve vuốt… hôn hít ông già… Liêu như mở cờ trong bụng nói to: oh yeah! Tao chọn this room!!!
Vừa nói xong thì thấy DV bước vào vỗ vai Điêu Thuyền nói: Sướng nhé, có người thay, rồi sang phòng vạc dầu tắm đi……
========
Căn bệnh thế kỷ là…… Sợ Vợ.
Lại nói về Triệu Vân Từ ngày Quân Thục mời được thầy bói siêu đẳng Khổng Minh về làm quân sư thì sáng ăn lô, chiều ăn đề cuối tuần đi ăn cắp cả lũ… Quân thục đánh đông dẹp bắc… quân địch dù có đông trẻ con, đông đàn bà, đông người già thậm chí đông cả ba thứ vẫn bị quân thục đánh cho tan tác (???) Quân thì thiện chiến, tướng thì thần oai nhưng đen cho quân thục là trên đời không có thằng nào hoàn hảo… Quân thục tất cả trên dưới đều bị nhiễm căn bệnh thế kỷ là…… Sợ Vợ. Để khắc phục, tìm hướng giải quyết Lưu Bị quyết nhờ đến cái đầu của Khổng Minh.
Lưu Bị nói: Khổng nè, mày mặt mũi sáng sủa mày râu nhẵn nhụi… không có râu thì sao mà quặp được… chắc mày không sợ vợ chứ???
Khổng Minh: trời, ông không thấy tóc tôi quặp hết cả vào thế này mà còn hỏi… râu nó biết có mọc thì cũng quặp nên chán không buồn mọc đấy (???)
Lưu Bị kêu trời: thôi, dù sao cũng không ai khôn hơn mày, mày nghĩ cách đi…
Khổng Minh, Lưu Bị, cùng chư tướng đang họp bàn quyết sách thì nghe tiếng gầm quen quen: Móa, chúng nó định bật tôm… chị em đâu xung phong………
Lưu Bị cùng chư tướng cuống cuồng, dẫm đạp lên nhau mà chạy… thật đúng là quân Thục oai dũng… chạy cũng rất pro…
Bão qua, mọi người quay lại phòng họp thì thấy cảnh vật tan hoang nhưng Triệu Vân vẫn ngồi đó oai nghiêm như 1 chiến thần…
Lưu Bị cảm kích: Trời, Mr Perfect… thằng này đã giỏi còn ko sợ vợ đúng là number one…
Quan Vũ, Trương Phi: hình như Sợ vợ không có trong từ điển của nó…
tiếng hoan hô và clap (vỗ tay) vang lên ầm ĩ… thì bỗng đâu Khổng Minh gào lên: mk, nó són ra quần vỡ tim chết từ lâu rồi………………
Nếu…thì vẫn còn sống…
Lại nói về Trương Liêu…
Lữ Bố và Trương Liêu die cùng lúc và gặp nhau trên thiên đàng…
LB: ủa, sao mày chết thế??? tao nghe nói SIDA 10 năm mới đi ăn cắp cơ mà???
TL: Ặc, Bố đúng là ngu, chỉ có thằng không biết comdom là gì như Bố thì mới chết vì SIDA, tao bị chết ngạt…
LB: Trời, sướng thế!!!… trong thời chiến mà chết độc đáo như mày thì không đụng hàng rồi (???)
TL: thế sao mày chết hả Bố (Bố là Lữ Bố)
LB: ah, tao hộc máu mà chết…
TL:????? i dont understand???
LB: Tao biết con Điêu Thuyền nó cặp bồ nên hôm nay tao về sớm bắt quả tang… về đến nhà tao nghe có giọng đàn ông bèn đạp door xông vào nhưng không thấy thằng chó nào, tao lục tủ… soi gầm giường… chạy lên gác vẫn không thấy ai thê là tao tức quá hộc máu chết…
TL gào lên: mk…
LB: Hả, mày sao thế??
TL: Nếu lúc đó mày mở ngay cái hòm cạnh cái tủ thì có phải bây giờ tao với mày vẫn sống không thằng Ngu…
========
Đưa nhầm bò đực…
Lại nói về Trương Phi
Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân đều là 3 danh tướng nước Thục. Cả 3 luôn luôn kèn cựa về tài năng của nhau…
tao giỏi nhất
tao mới giỏi nhất
Triệu Vân: Nhà tao có nhiều muối i ốt nhất nên tao thông minh nhất (???)
Để tránh tình trạng huynh đệ tương tàn Lưu Bị bèn nhờ Khổng Minh…
- Quân sư thông minh nhất thiên hạ hãy nghĩ dùm ta 1 cuộc thi để chọn ra người giỏi nhất…
Với IQ của mình Khổng Minh nghĩ ngay ra cuộc thi vắt sữa bò cho 3 danh tướng tranh tài…
3 con bò được dắt ra… Quan Vũ hì hục vắt… được 4 lít
Triệu Vân cũng hì hục nhưng do quen Chat hơn là tập tạ nên chỉ được 4 lít…
Còn Trương Phi tay to nhất bọn hùng hục vắt nhưng chỉ được nửa lít…
Khi trao giải QV và TV té ngửa khi thấy Trương Phi đoạt giải nhất…
Quan Vũ, Triệu Vân: chúng mày ngu vừa thôi chứ, ngu hết phần của người khác à… 1 lít mà vô địch là sao…
Lưu Bị từ tốn đáp: nhưng tao đưa nhầm bò đực cho thằng Trương Phi mà…